Albert Camus
Giao diện
|
Bài này hoặc đoạn này đang được viết. |
Albert Camus (1913-1960) là một nhà văn, triết gia, thủ môn bóng đá người Pháp. Ông được trao tặng giải Nobel Văn học năm 1957.
Thiếu nguồn
[sửa]B
[sửa]- Tự do báo chí dĩ nhiên có thể tốt cũng có thể xấu, nhưng chắc chắn nếu không có tự do, báo chí chỉ có thể là xấu.
- Bạn được tha thứ cho hạnh phúc và thành công của mình chỉ khi bạn sẵn sàng hào phóng chia sẻ chúng.
C
[sửa]- Cuộc sống là tổng của các lựa chọn.
- Con người phải sống và sáng tạo. Sống cho đến mức rơi lệ.
- Cái ác trên thế gian hầu như thường đến từ sự ngu muội, và ý tốt cũng có thể gây hại nhiều như ác ý nếu nó thiếu đi sự thấu hiểu.
- Chúng ta tiếp tục hình thành tính cách trong cả cuộc đời. Nếu chúng ta hoàn toàn hiểu rõ bản thân mình, chúng ta nên chết đi cho rồi.
Đ
[sửa]- Đơn giản là tôi biết rằng bầu trời sẽ tồn tại lâu hơn tôi.
- Điều vô lý là khái niệm thiết yếu và là sự thật đầu tiên.
- Đừng đi trước tôi; tôi có thể sẽ không theo. Đừng đi sau tôi; tôi có thể sẽ không dẫn lối. Hãy đi bên cạnh và trở thành bạn của tôi.
H
[sửa]- Hãy luôn đi xa quá mức, bởi đó là nơi bạn sẽ tìm thấy sự thật.
- Hòa bình là cuộc chiến duy nhất đáng tiến hành.
K
[sửa]- Không có lao động, mọi cuộc sống đều trở nên mục ruỗng. Nhưng khi lao động không hồn, cuộc sống ngột ngạt và chết.
- Khi không có hy vọng, bổn phận của chúng ta là sáng tạo ra nó.
L
[sửa]- Luôn luôn có lúc con người mệt mỏi bởi công việc, sự cống hiến cho bổn phận, và tất cả những gì anh ta muốn là gương mặt mình yêu, sự ấm áp và điều kỳ diệu của một trái tim yêu thương.
M
[sửa]- Mùa thu là mùa xuân thứ hai khi mỗi chiếc lá là một đóa hoa.
- Mục đích của người viết văn là giữ cho nền văn minh không tự hủy diệt.
N
[sửa]- Người không có đạo đức giống như con thú hoang bị thả rông vào thế giới.
O - Ô - Ơ
[sửa]- Ở trái tim của tất cả cái đẹp cư ngụ thứ gì đó phi nhân tính.
R
[sửa]- Rất bình thường khi cho đi một phần nhỏ cuộc đời để không đánh mất nó toàn bộ.
S
[sửa]- Sự hào phóng thật sự đối với tương lai là việc đem cho tất cả trong hiện tại.
- Sự thật, giống như ánh sáng, làm người ta chói mắt. Sự giả dối thì ngược lại, là ánh chiều hôm tươi đẹp bao trùm lên mọi vật.
T
[sửa]- Thế giới không có tình yêu là thế giới chết.
- Theo đuổi điều gì đúng không phải là theo đuổi điều gì đáng ao ước.
- Tôi chỉ biết một nghĩa vụ, và đó là yêu thương.
- Tôi chỉ còn lại một ít thời gian, và tôi không muốn lãng phí nó cho Chúa.
- Tôi tiếp tục tin rằng thế giới này không có ý nghĩa tối hậu nào. Nhưng tôi biết rằng có điều gì đó có ý nghĩa, và đó là con người, bởi anh ta là sinh vật duy nhất khăng khăng đi tìm ý nghĩa.
V
[sửa]- Văn hóa: tiếng kêu của con người khi đối diện với số phận.
X
[sửa]- Xã hội dựa vào sản xuất chỉ năng suất chứ không sáng tạo.
Liên kết ngoài
[sửa]Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và tài liệu về Albert Camus |